Cùng với bước đi của thời gian, tôi lớn dần theo năm tháng và đã biết đến lớp thiếu niên I thông qua I lớp thiếu niên: Ở đây chỉ những lớp dành cho các em thiếu niên có sự phát triển trí tuệ vượt trội trong các trường đại học của Trung Quốc, thầy cô, bố mẹ cũng như qua thông tin báo chí. Đó là niềm mơ ước của các thiếu niên Trung Quốc. Một số các sinh viên thiếu niên không lớn hơn tôi là bao đã có tri thức sâu rộng hơn tôi rất nhiều, họ đã bỏ xa tôi trên đường chạy, tôi có sức khỏe và trí tuệ, tôi cũng có thể làm được những việc mà các bạn cùng trang lứa không thể thực hiện được. Tôi phải tự học để có thể vượt lớp, thi vào trường điểm, học tại những trường đại học nổi tiếng, trở thành nhà khoa học. Tâm nguyện thi vào lớp thiếu niên như vầng thái dương vĩ đại và vĩnh hằng, mang những tia nắng tới mảnh đất hoang vu trong cuộc đời tôi, để tôi được sống những tháng ngày đầy màu sắc.
Sau một quá trình phấn đấu, tôi được vào học cấp phổ thông cơ sở với thành tích xuất sắc. Chương trình học ở trường cấp hai tuy rất nhẹ nhàng nhưng muốn dành thời gian để tự học chương trình trung học lại không hề dễ dàng. Tôi giống như một người đang leo cầu thang, trên lưng cõng theo từng chồng sách mà vẫn hăng hái tiến lên không biết mệt mỏi. Thầy cô giáo hướng dẫn tôi thật tỉ mỉ và luôn khuyến khích tôi tự học.
Khi đó, thành phố Chu Châu của tôi vẫn chưa có sinh viên đại học ở lứa tuổi thiếu niên. Để không phụ lòng các thầy cô giáo cũng như đem vinh quang về cho thành phố quê hương, tôi đã lao vào học với quyết tâm lớn. Tôi cảm động trước vẻ đẹp thuần túy của toán học, tôi sững sờ trước sự biển đổi đa dạng của thế giới vật lý. Tôi đã bước đầu làm quen với chương trình phổ thông trung học rất nhanh sau đó.